Cóc kể.. chuyện ngày xưa. Cóc đầu tuần.
Ngày xửa, ngày xưa, dễ chừng xưa lắm rồi, xưa từ các năm cuối của thập niên 90 (1990) của thế kỷ trước, (Thế kỷ XX)
Cóc đọc được câu than của Nhà Văn Nguyễn Nhật Ánh viết một mẫu truyện ngắn, trong tập chuyện “Chuyện cổ tích dành cho người lớn.” Ông xây dựng một nhân vật nam, bỗng một ngày nhân vật chính kinh ngạc nhận ra vợ mình bịnh! Và thảng thốt kêu lên rằng: Sao đàn bà lại có thể ốm được nhỉ! Và sau đó, ông ta phải quán xuyến mọi công việc của người đàn bà, mà ông cứ tưởng đàn bà là “siêu nhân.” (Đàn bà làm dược mọi sự trên đời mà sức khỏe còn được kể là vô địch.) Để từ một người đàn ông không biết một tí việc nội trợ nào, ông đã trở thành một người nội trợ đảm đang, đi chợ đã biết lựa mua cá tươi, thịt ngon theo lời vợ dặn, cho đến nấu nướng rất giỏi. Đến khi vợ khỏe lại thì vợ đã không còn nấu nướng ngon được như ông nữa, và mỗi khi vợ nấu ăn là ông đã vội vào bếp để nấu. (nói theo kiểu bây giờ là vợ đã mất job!)
Mới đây, bà “xa ngã” Cóc bịnh! Cóc cóc dám than như nhân vật nam trong truyện của Nguyễn Nhật Ánh! Cóc cóc dám nói ra, vì sợ nói ra, hội viên thương cảm mà dành nhau, chia phiên đến giúp Cóc, vì Cóc cóc biết làm việc nội trợ! Được cái, Cóc cóc dám dấu dốt, mọi sự việc trong nhà đều nhờ vào bàn tay năm ngón của bà xa ngã làm cho. Cũng may, nhà cóc toàn con gái, kể cả con dâu nhà cóc cũng là con gái, vì thế, bà xa ngã bịnh mấy tuần thì các con đều vui vẻ thay nhau giúp đỡ mọi việc, kể cả nấu nướng và làm mọi chuyện trong nhà. Cóc chỉ còn có mỗi việc là chờ bà xa ngã nhờ giúp việc vặt, như ăn thêm, ngủ dùm mà toàn những việc sở trường của Cóc.
Sau sáu tuần của cuộc đại phẫu thuật tim, nói để mọi người mừng cho gia đình Cóc. Bà xa ngã đã tạm thời bình phục. Mượn ý của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, Cóc đùa thả cóc rằng:
Ơ! Sao bỗng quý bà lại ốm!
Để việc nhà cho quý ông ôm
Ngẩn ngơ nhìn việc sáng hôm
Dzợ mình mà khỏe làm hơn một giờ!
Rồi lại phải ngẩn ngơ đi chợ
Thấy xinh xinh lại muốn đứng rờ
Chủ quán hỏi có ngẩn ngơ?
Nắn rờ giữa chợ, mặt đờ đẫn ra
Hàng em, hàng xịn đấy nha
Mắt nhìn cũng đã, đừng ra tay rờ
Cô em khéo nói ỡm ờ
Biết nhìn cũng đã, nắn rờ mới tin.
Này ông! Đừng có giả vờ
(Hoa mùa Đông)
No comments:
Post a Comment