Tuesday, September 20, 2022

20/9/22. Những vần thờ.. ơ cóc. Cóc quà kỷ niệm.

 Chuyện sau ba năm… bây giờ mới kể.



Năm 2019, nói cho chính xác là Ngày 21/9/2019. Dzợ chồng chủ tịt kỷ niệm 50 năm ngày cưới hay còn gọi là kim khánh hôn nhân. Chủ tịt mời được năm người em ruột sang dự lễ kỷ niệm tiệc mừng.
Các em đi ăn tiệc đường xa mà cũng không quên mang quà cho anh chị. Chẳng biết quà gì nhưng sau tiệc mới mở ra coi, các em rất tâm lý: hai anh chị đều đã qua tuổi hạc, giờ thì mọi công việc buông bỏ hết để chú tâm đi nhà thờ đọc kinh, xem lễ để hưởng tuổi gia huyền, nên các em biếu anh chị hai cỗ tràng hạt bằng bạc là nhất rồi.
Món quà quý, tưởng rằng anh chị sẽ dùng nó để mỗi khi đọc kinh sẽ gắn kết nhau hơn. Phải sau khi dẫn các em đi chơi chờ đến chuyến bay, thì bay về lại nhà. Hai cụ ông, cụ bà mới lấy hai cỗ tràng hạt ra lần chuỗi đọc kinh. Sui cho cụ ông được một cỗ tràng hạt bị khiếm khuyết, cứ đọc kinh, khi thì chục đầu, khi thì chục cuối, thế nào cũng bị cụ bà quay sang nhìn cho một cái như muốn hỏi tại sao? Sau khi đọc kinh xong, bà “xa ngã’ mới nhắc nhở: ông lúc này hay nhỉ, đọc kinh, đọc kệ không lo, lo chia trí kinh hạt chưa hết đã bắt kinh khác!
Ấy vậy mà cả tuần lễ, cụ ông cứ bị nhắc oan như vậy. Cho đến một ngày, cụ ông bất chợt ngộ ra, tý đọc kinh xong, mình thử kiểm đếm lại tràng hạt. Và hỡi ôi, không biết tiệm kim hoàn nào, ông thợ bạc nào, đã đánh thiếu mất một hột. Cụ ông bỗng nhảy cẫng lên, cứ như ông Kha Luân Bố tìm ra châu Mỹ, cầm tràng hạt đến trình với cụ bà nhà tôi: em xem, tràng hạt của anh này, thiếu mất một hạt!
Cụ bà nhà tôi thu lại tràng hạt bạc của tôi cất đi và đưa cho tôi những bộ tràng hạt thường bằng giây và các tối đọc kinh, tôi không còn bị lườm cho muốn té nữa! Ba năm rồi, hôm nay lại sắp đến ngày kỷ niệm ngày cưới, nhớ chuyện cũ viết ra để mấy người em ra tiệm bắt đền cho chủ tịt cỗ tràng hạt bằng vàng cho công bằng nhé.
Có con cóc rằng:
Ô, anh thợ bạc, đến buồn cười
Tràng hạt phải làm: đủ năm mươi.
Sao anh lại kết "có bốn chín?"
Để bà “Xa ngã” cứ nhìn tôi!
Mới đầu cứ tưởng “lỗi tại tôi!”
Già rồi, lẩm cẩm, chuyện thường thôi
Đến khi phát hiện, thì tôi đã
Đưa bà “xa ngã’ đếm rồi cười.
(Hình của ba năm trước)
May Vu, Ha Dang and 131 others
31 Comments
Like
Comment
Share

No comments:

Post a Comment